[Truyện Ma] Ngôi Nhà Ma Ám – Cây vừng bên cửa sổ











Club DJ Việt Nam
Kênh Giải Trí Việt











Đăng ký Quên mật khẩu
| TÌM KIẾM | theo |  nâng cao






Đăng ký thành viên tham gia diễn đàn cho vui đi các bạn ơi.
Hướng dẫn Post Nhạc Từ Zippyshare.com
Hướng dẫn toàn bộ về sử dụng forum

Gửi bài mớiTrả lời chủ đề này
[Truyện Ma] Ngôi Nhà Ma Ám – Cây vừng bên cửa sổ
Tác giả: ♫๖ۣۜTim♫
๖ۣۜThượng Tướng
♫๖ۣۜTim♫
Tổng Bài Gửi : 145
Gold Gold : 458
Thanks Thanks : 85
Tham gia ngày : 30/10/2009
Giới tính : Nam Birthday : 17/02/1989
Đến từ : Tập Đoàn Hacker
Công việc : Hack Mu
Sở Thích : Nghe Nhạc Và Lập trình hack
Danh hiệu๖ۣۜThượng Tướng
Thời gian gửi: 1/11/2014, 23:13

Chuyện xảy ra liên tục trong hơn 1 tuần nay rôi. Khi em đang viết những dòng này thì em bật điện khắp phòng, mở hết các cửa duy nhất cửa sổ phòng em là đóng kín, mở 50% volum bài Bye bye beautiful của Nightwish. Lúc đầu thì bố mẹ em không tin nhưng con em gái cũng khẳng định như em thì dần dần cũng tin vài ba phần. Giờ nằm cạnh là đứa em gái mới học cấp 3. Nó sợ không dám ngủ một mình toàn phải sang nằm với bố mẹ em. nó ngủ muộn giống em nên sang phòng em rồi lát em dẫn nó sang phòng bme ở tầng 3. Hai tuần trước bố mẹ có mua một ngôi nhà 3 tầng, có một căn phòng nhỏ đối diện với phòng tầng 3 nới bme em ngủ, căn nhà nằm sâu trong khu đô thị xây từ năm 2009 rồi. bme em mua nhà để cho em tiện việc đi lại. Hiện tại em đang học nam 2 đại học Giao THông. Chủ nhà tên C trước nói vì căn nhà trước mua của một người đàn ông nhưng vì chuyển sang nước ngoài nên bán cho. Hồi chú C mua cách đây khoảng 5 tháng rồi ạ. Nhưng chú bảo là muốn về quê sống nên bán lại. Hôm đó em với bố em đến ngôi nhà và gặp chú ấy. Chú ấy dẫn vào xem các phòng, em thấy ngôi nhà này được lắm, các thiết bị còn mới, có 7 cây lộc vừng trồng xung quanh nhà, trước cửa sổ phòng em có cây to lắm, phải nói là to nhất trong 7 cây. Chuyện xảy ra vs cái cây này em sẽ kể sau. Khi chú C mời 2 bố con em uống nước, em cảm thấy nước có vị lợ lợ các bác à, Cái vị này không hẳn là vị lợ của bột nêm Vidan hay lợ của mí đường mà lợ kiểu chua chua ấy! Một điều lạ nữa là hôm đó trời nắng và nóng lắm, thế éo nào ngồi trong phòng không có điều hòa mà vẫn cảm thấy lành lạnh. Em có hỏi lại :”chú bật điều hòa à” Chú ấy kêu :”từ hồi chú ở thì chưa bao giờ phải bật điều hòa vì xung quanh trồng nhiều cây xanh” Em ngó ở phòng khách thì nổi bật có treo một bức tranh rất to, tranh một đứa bé gái kháu khỉnh lắm. Thấy em nhìn lâu thì chú nói :”Đây là ảnh đứa con gái của chủ nhà trước, chú thấy đẹp nên vẫn giữ nó đấy”. Kết thúc cuộc gặp, sau khi thống nhất giá cả, cách thức giao dịch vì bố con em xin phép về, hẹn ngày gần nhất ạ. Em tưởng sau khi bố con em đi thì chú sẽ ở đó rửa chén, ai ngờ bỗng ket”””””””””””””” một tiếng dài phát da từ cái then cổng sắt. Chú khóa cổng lại rồi chào 2 bố con em lần nữa. Giờ em cài lại win đã, reset lại mấy lần rồi…Nếu sớm thì em viết tiếp luôn cho các bác Sau hơn 1 h cài lại win thì cuối cùng em cũng online được… Đưa con em gái lên tầng ba phòng bố mẹ. Đi qua cái căn phòng nhỏ trên tầng 3 ấy, căn phòng này em nói qua một chút: nó rộng tầm 20 mét vuông, bên trong phòng chỉ có 1 cửa sổ nhỏ, lúc nào cũng đóng chặt. Phòng đựng đồ linh tinh đủ thứ. Cái đáng sợ nhất của căn phòng đó là mấy con búc bê, gấu bông cũ để trong góc tủ các thím à. Đến giờ em vẫn chưa dám đụng vào nó. Em phát hiện ra đống đồ chơi này cách đây 4 ngày thôi. Lần đầu tiên em vào căn phòng này thì đã có cảm giác bất an, cái cảm giác như mình đang bị theo dõi, đang bị nhìn từ đằng sau lưng. Chuyện là sau khi chuyển nhà mới, một đống đồ lủng củng quần áo, giầy dép, tivi … nếu chưa kịp bày đều cho vào đây! Bên trong có một cái tủ gỗ nhìn cổ và đẹp lắm ạ, em thắc mắc tại sao không mang vào phòng khác mà để vào đây thế này. Chính cái tủ này có chứa nhiều gấu và búc bê ở đằng sau cánh tủ, nếu không mở hết cỡ thì sẽ không biết. Loại gấu bông Teddy nhỏ nhỏ ấy. Chính lúc đầu tiên em định mang khoe đứa em nhưng thấy nó bụi quá nên thôi, em có xếp lại ngay ngắn vào chỗ cũ. Đang khởi động cái máy tính thì rùng một phát, cái điện thoại có tin nhắn. :”wtf, tml nào nhắn giờ này, làm tao tý đứng tim” Mở ra xem thì con em gái nhắn tin :”anh ơi. anh ngủ chưa. Em sợ lắm” lúc đấy bao nhiêu sợ hãi, bực tức tan biến hết. Em gái em ngoan hiền lắm các thím ợ, em sai gì được nấy, em nhắn tin với nó một lúc rồi kêu nó mai đầu tuần đi sớm đi, anh đi ngủ đây, khóa cửa chặt rồi mày yên tâm. Ma làm thế éo nào được anh. (em đang dối lòng mình và các thím à). Quay ngước lại quá khứ. Đó là hôm đầu tiên cả gia đình em đến. Sau hơn nửa buổi thì tất cả đồ đạc đã được xếp gọn vào trong phòng. Em có nhiệm vụ mang chăn, đệm vào phòng nhỏ tầng 3 mà theo chú C là nơi để đựng đồ. “wtf sao điện trong phòng vẫn còn sáng thế này” Cái bóng đèn trong phòng là màu đỏ các thím nhé, cái loại bằng quả nhót ấy. Hôm xem nhà chú C kêu dùng màu đỏ để cho bọn dán và chuột nó sợ đỡ phá. Thực sự lúc này em cũng hơi sợ sợ. các thím tưởng tượng mà xem. Cái phòng tối thui. cái ánh sáng màu đỏ đỏ, đục đục của bóng đèn nó quyện vào nhau. Khi em bước vào thì dm con mèo từ trên nóc tủ nó nhảy xuống. Lúc đấy em đứng tim luôn. Nó kêu :”ngao ngao” 2 tiếng rõ dài, nó nhìn về phía tủ chứ éo về phía em, em biết là có chuyện gì đó rồi. Hồi sưa bà nội em bảo là con mèo nó nhìn được người chết đó, sau đó nó chui qua cái khe nhỏ ở cửa sổ. Cái khe nhỏ này đã bị em bịt lại ngay trong ngày nhé! đảm bảo sẽ không có con ruồi nào lọt qua. Tầm gần trưa thì em mang máy tính vào để kê, em chọn tầng 2 vì phòng rộng, gần cửa số tha hồ mát, Em hay đi về muộn nên không muốn làm phiền bố mẹ. Nói qua chút về phòng của em nhé: Phòng có cửa sổ rộng, cửa làm bằng gỗ, có rèm. Trong phòng có bàn, cái bàn này khá chắc chắn. Em nghĩ là bàn của con gái vì trên đó có dán mấy cái hình nữ tính lắm! Điều làm em sợ ở cái bàn này đó là trên mặt cái ngăn kéo tủ có ghi một dòng chữ chìm mà em bị ám ảnh :” con sai rồi, con xin lỗi, đừng trách con” Lúc đó em chửi thầm :” bọn trẻ trâu”. Được một lúc thì con em đi học về. Chưa thấy mặt nó mà đã nghe rõ tiếng :”mẹ ơi,,, bố và anh đâu rồi” Mẹ em chỉ lên tâng kêu nó lên đó mà xem. Nó chạy lên thì gặp em. “Sướng nhất mày, tao và bố mang bao nhiêu đồ lên hết rồi. Xem chọn phòng nào thì chọn! lady fist” Nói vậy thôi, em quý nó lắm. Nó ngó qua tất cả các phòng rồi chọn cái phòng đối diện em ở tầng 2. …

Chap 2 : 2h44phut sáng ngày 28/7 với cái tình trạng này thì em không ngủ được. Lúc đầu Em són cả đái ra quần rồi các thím nhưng giờ khi cơn tức, thương đứa em thì em chẳng sợ cái éo j nữa. Bật điện và viết tiếp cho các bác câu chuyện nhà em. GIờ là 2h:30 phút. Cách đây khoảng nửa tiếng. “cứu em với anh hai, nó nắm được tay em rồi. cứu con với bố..!!!” con em kêu lải nhải suốt hơn 10phuts. Em vội chạy lên phòng thì thấy nó đang nằm ú ớ kêu, bên cạnh là bố mẹ. Em chạy vào, nhìn thấy đứa em gái đang co giật, mắt nhắm tịt. Chẳng nghĩ được gì, “độp độp độp” em tát cho nó 3 phát vào mặt, con bé nằm lịm đi, lòng em đau xót vô cùng, đây là lần thứ 2 em bắt buộc tát nó rồi. Giờ thì em không thể chịu được nữa rồi. Em em ngủ ngon như chưa bao giờ được ngủ, nhìn nó ngủ dễ thương làm sao. Bố mẹ cùng em ngồi cạnh giường nó. 3 người thống nhất là ngày mai cho ngủ ở nhà người thân, khi nào bán nhà này đi đã thì mới có thể mua nhà khác được. 2 cụ tính đi tính lại thì không thể bỏ nhà mà đi được. Bố em nói :” mai 2ae con đi sang nhà bác ngủ, sống ở đấy 1 thời gian, còn bố mẹ ở đây. Giờ tự yên nhà mình bỏ đi thì người ta sẽ tỏ ra nghi ngờ” Em nghĩ suy nghĩ của bố em chắc giống suy nghĩ của chú C 100%. Vẫn sống ở đây dù biết là có 1 thứ gì đó # # Về cái đêm đầu tiên, ám ảnh của em. Tầm 12h đêm sau khi xem phim thì em bắt đầu đi vào phòng vệ sinh, đánh răng. Phòng vệ sinh dùng cho 2 phòng tầng 2:”wtf, cái éo j thế này”. Em xả nước xuống thì một màu đen ngàu của nước cuốn vào cái bồn cầu. Lúc đó em nghĩ do hoa mắt nên thế, sau này thì con em kể nó thỉnh thoảng cũng thấy màu đó. Chuyện kỳ dị hơn nữa là trong phòng vệ sinh vốn chỉ có em và em gái dùng thôi. Mọi lần nó gọn gàng lắm, sao hôm nay lại để bừa thế này. 2 anh em có 6 cái bàn chải để riêng nhưng hôm nay lại lộn xộn thể này, mà kiểm tra cái nào cũng ướt mới dị chứ em nghĩ thầm :”mai mày chết vs a” . Em đanh đánh răng thì rầm 1 cái. Cửa phòng vệ sinh đóng sầm 1 cái. Em giật mình, hoang mang lắm. Chẳng lẽ cái Ngọc nó chêu mình. Em cố mở cửa nhưng không tài nào mở được, dù cửa mở vào trong, chỉ có chốt bên trong mà không có bên ngoài. :”wtf, cái gì thế này”. Em loay hoay gọi to :”Ngọc ơi, mày có đó không? xem anh cái cửa bên ngoài với”. Mãi không thấy nó trả lời thì em mới lấy cái điện thoại gọi cho nó, lúc nó ra thì cửa tự yên kéo được. em nghĩ chắc lâu ngày nên nó kẹt. Chuyện không dừng lại ở đấy, con em vào phòng, em mới bắt đầu đi ra. Ở cái cửa phòng nhỏ tầng 3 ấy, chỗ cầu thang em thấy cái bóng người. Một người phụ nữ các thím á đang nhìn em. Em thề với các thím đó là lần đầu tiên em thấy ma nhé! em cam đoan 1 điều là nó nhìn rất vô hồn, nhiều rất ảo. Không phải mặc áo trắng, tóc xõa đâu mà là một màu nâu đen, một mái tóc ngắn, che mặt, cái mặt thì khỏi nói, em không biết dùng từ nào để tả. chỉ biết khi nhìn vào đó thì em đơ người luôn trong tích tắc thứ ấy biến mất vào không gian, em hoảng vô cùng. Vào phòng đóng chặt cửa. Cứ suy nghĩ rằng chắc là hoa mắt. Nhưng không, lúc vào phòng, em chạy ra cái cửa sổ để đóng cửa thì úi mẹ ơi. Có đứa bé gái mặc đồ váy bò, áo sơ mi trắng đang ở dưới gốc cây nhìn thẳng lên em. Chẳng lẽ em lại hoa mắt 2 lần. Đứa bé này nhìn giống giống đứa bé trong tranh vì mặc cùng cái đồ đó. chứ không phải là cái thứ em nhìn lúc trước. Cả đêm hôm đó em không tài nào ngủ được. Đến gần sáng ngủ được 1 lúc. Thì con em nó dậy, gõ cửa gọi em chuẩn bị ăn sáng. Em cứ nghĩ mih nằm mơ. Lúc ngòi ăn với nó, em không nói j, 2 ae ăn song thì em chở nó đi học, tiện đường với lại ngày đầu đi từ nhà mới tới trường thì em đèo nó cho an toàn. Đi một đoạn rồi em hỏi nó :”hôm qua không có mày ra mở cửa thì anh kẹt trong phòng vệ sinh rồi”. Nó bảo:”hôm qua em dọn phòng, mệt ngủ tít có dậy đâu . anh mộng du rồi” úi clgt ?

Chap 3: Tiếp nè: Sau khi em chở em gái đi học và em cũng đi học luôn. Trưa tầm hơn 11h thì chỉ có 2 anh em ăn cơm nhà vì bố mẹ đi làm ăn tại công ty luôn. Em về sớm còn đứa em đi về với bạn. Em tạt vào khu chợ mua con cá về 2 anh em ăn. Trong lúc chị ấy đang làm em hỏi dò :”chị bán đến mấy giờ thì nghỉ. nhà em ở khu x, phải đi qua ngôi nhà có mấy cây vừng xung quanh, nhìn đẹp chỉ nhỉ” Chị ấy vẫn cúi mặt xuống nhưng nói câu này làm em sởn hết da gà :”em ơi, đẹp thì đẹp thật nhưng nhà đấy không ở được đâu. Âm khí nặng lắm. Mấy cây vừng đó xanh tốt quanh năm, dù mùa hè hay đông”. . Được đà em nói tiếp :”nhà đó còn mới mà, khu này trước là ruộng thì sao có ma mà âm kí được chị”. Chị đáp lời :”Em là sinh viên, không phải là người ở đây nên không biết thôi. Nhiều thanh niên đi chơi đêm về thấy bóng 2 người con gái ngồi ở gốc cây vừng rồi đó Em bắt đầu run rồi đó vì em nhát chết bẩm sinh nên các bác đừng cười em nhé! Tạm biệt chị bán cá, em mua ít đồ nữa. Nếu nhìn từ xa thì ngôi nhà rất đẹp, em đi vào mở cửa thì có tiếng tivi ở phòng khách. Em thấy lạ vì mọi ngày mẹ em đi làm sau cùng, cả nhà em chẳng bao giờ xem tivi vào buổi sáng cả. Rồi em tiếp tục vào bếp cất đồ thì phát hiện ra trên cái cánh tủ lạnh có in hình 1 bàn tay rất dài, được tạo bởi đất, em biết là có chuyện rồi. Lau vội rồi rán con cá. Rán cá xong, đợi con em đi học về, em tranh thủ vào phòng tắm, lúc em đang ngắm mắt lại để khỏi bị xà phòng vào mắt thì em có cảm giác là có người đứng sau mình, em vội quay lại nhưng không có ai. Tiếp tục nhắm mắt và xả nược. Tự yên em thấy nước lạnh đột ngột không phải là nước lúc đầu. Cố gắng mở mắt ra thì dm nó chứ sao trong phòng có nhiều tóc dụng thế này. Tóc này không phải của em cũng không dài bằng em gái em được. Bố mẹ em tóc đâu đỏ đỏ thế này. Đang suy nghĩ miên man thì con em gái đi học về, nó kéo theo con bạn nữa. em tắm xong ra mở cửa cho chúng no. Đứa bạn nó thì da trắng, dáng xinh, môi đánh son teen , mùi thơm lắm ạ.

Chap 4 : 11h30 pm 28/7/2014 Với sự có mặt của đứa bạn gái cái Ngọc thì em quên phéng đi mấy chuyện lúc trước, tính sẽ kể cho nó nghe. Bạn nó tên là Diễm. Nhà ở Cầu GIấy, cạnh trường của em rồi. Giờ đã là gấu của em rồi ạ Gác lại chuyện bé Diễm, sau khi bọn em ăn xong lúc đó tầm 1h chiều. Diễm phải về học thêm vì có thằng gia sư đến dậy. Sau này thì em nhận gia sư cho Diễm Em dắt con xe đạp điện Yamaha của Diễm ra cổng, đến lúc nó vặn chìa khóa thì không hiểu sao không thể lên đèn, làm thế nào cũng không chạy. Điều này làm em sực nhớ đến những chuyện khó hiểu xảy ra vừa rồi. Diễm cười rồi nói với em :” anh Văn à, chắc là có người muốn anh chở em về rồi. Anh chở em về nhé. Cái xe tạm thời để nhà anh được không”. Cái Ngọc thì nó tưởng Diễm nói nó nhưng em lại nghĩ khác. Em nghĩ đến cái khuôn mặt mơ hồ tối hôm trước cơ. Em đành nhận lời, để cho con em gái một mình ở nhà. Từ nhà em đến nhà Diễm đi mất tầm 15phut thôi. Gần đến nhà Diễm thì điện thoại reo lên. Số của cái Ngọc. :”anh vừa đi sao gọi gì thế”? Giọng hốt hoảng đầu giây bên kia:” anh sắp về chưa. về ngay đi anh. Trên tầng 3 có người.” Em cũng biết được cái gì đang ở trên đấy. Chào vội DIễm em chạy xe về nhà. Cái Ngọc đứng sẵn ở cổng, tay cầm con dao gọt hoa quả nó nói :”em thấy có tiếng bước chân trên tầng 3, em nghe rõ lắm, Giờ phải làm sao hả anh. Em gọi bố nhé” Em bảo nó :” mày ở đây, ngồi sẵn lên xe, có j phải chạy luôn nhớ chưa, đừng lo cho anh” Lúc đấy cảm giác vừa sợ, vừa hãnh diện. Các thím có em gái sẽ biết cảm giác bảo vệ em gái lúc đó nó như thế nào. Em lấy con dao trên tay cái Ngọc. Ngọc nói với :”cận thận anh nhé. em sợ”. “mày yên tâm, anh có võ đấy”. Em dón dén lên tầng 3, thì dm quả thật là có người, Em còn nghe rõ cả tiếng bước chân, cứ 2 nhịp nhỏ thì là 1 nhịp lớn. Khi em đến trước của phòng nhỏ tầng 3 thì mọi thứ im bặt. Cái âm thanh em nghe thấy chỉ là tiếng mấy cái cành cây vừng chạm vào cửa sổ phòng đó thôi. Em xem phim nhiều nên gõ cửa và nói to :” thằng ml nào trong đó thê, tao báo công an rồi, ngoan hiền thì ra đây, mày éo chạy được đâu”. Em đợi 1 phút rồi 10 phút không có gì xảy ra, em kéo cái then cửa để vào. Lúc em nhìn vào thì thấy một tà áo trắng trườn ra ngoài theo đường cửa số. Em run bắn. Biết là nhà có thế lực siêu nhiên rồi. Kêu con em là :” con mèo thôi mày, nó chạy ra ngoài rồi” động viên tinh thần nó thôi. Toàn bộ việc trên em đều kể vs bố mẹ em vào bữa cơm tối nhé…..

Chap 5 : 12:40 29/4 5h chiều. Mẹ em đi làm về sơm để nấu cơm tối. Mẹ có mang theo 1 con chó, nó là giống chó Phú Quốc ấy, mẹ nói :” ở đây vắng vẻ phải nuôi một con chó để nó giữ nhà”. Điều lạ nhất là con chó nó không chịu vào nhà các thím à. Em cố lôi nó thì nó càng sợ. Nó đã thấy thứ gì đó mà con người không thấy. Chuyện này em éo có chém làm j, đều là sự thật hết. Tối cả nhà em quây quần bên mâm câm. Em kể cho cả nhà nghe về tất cả mọi chuyện. Mẹ em nói :” nó lạ nhà đấy, con bế nó vào, rồi đóng cổng lại. Con chó nằm im re một góc, nó ngước nhìn lên về phía tầng 3 các thím à. Lúc tối cả nhà quây quần ăn cơm, em chưa kịp kể thì con chó ẳng lên vài tiếng rồi giãy chết. Cơ thể nó giật giật, mắt có máu kiểu như bị đập chết bằng vật cứng ấy! Cả nhà em không hiểu chuyện gì xảy ra. Em đến kiểm tra tử thi rồi cho nó vào cái túi nilong, tội nghiệp nó. Mẹ em bảo sẽ bắt con khác. Cuối bừa cái Ngọc mang hoa quả ra gọt em mới kể toàn bộ sự thật. Lúc này thì bố mẹ em cũng té ngửa ra thì cũng thấy một số điểm lạ như :” đồ vật dịch chuyển, gồm quần áo, giày dép, thứ 2 nữa là cái đêm đầu tiên ấy khi bố tỉnh dậy thì thấy một người đàn bà đang đứng ở cuối giường, người đàn bà này không chân, không tay, cái đầu rời khỏi thân. Nhìn sợ hãi vô cùng, bố định không kể nhưng vì em kể nên bố với nói thế. Mẹ em thì xác nhận là nhiều khi có cơn gió lạnh chạm vào người, không phải là điều hòa đâu vì ở nhà này không cần điều hòa. Con em sợ quá, chẳng nói được điều j, kết thúc bữa ăn, bố mẹ ở phòng khách xem tivi còn cái Ngọc vào phòng em. 2 anh em đang nói chuyện vui vẻ, em tranh thủ vào facebook tý, tự yên có người muốn kết bạn vs mình. Kiểm tra thì ra là DIễm. Diễm kết bạn với em lúc nào không hay, em click vào nó, thấy có ghi là :” lần đầu tiên thấy con trai nấu ăn mà ngon dã man zợ” nó tag con Ngọc vào. Em đang cười tủm thì rầm 1 cái, cái cửa sổ va vào tương. Con em hét lên :”anh Văn,,, có cái đầu người trên cành cây kìa”… Em cố nhìn kỹ thì ôi mẹ ơi, đúng thật, một cái đầu, không có mắt, tóc tai dũ dượi, có cả đất ở trong miệng của nó nữa. Em kêu to :”bố mẹ ơi… vào đây ngay” Bố mẹ em chạy nhanh lên, lúc vào thì bố mẹ em vào thì đột nhiên cái đầu biến mất vào không trung. Bố mẹ em hiểu chuyện gì xảy ra rồi, bố nói :”thôi hôm nay 4 người ngủ một phòng. 2 đứa đóng hết cửa và đi lấy gối mang lên đây. “ Con em sợ quá vẫn chưa nói thành tiếng, nó vẫn còn bám vào tay em. Tối hôm đó có chuyện xảy ra, lát em viết tiếp nhé! Thực sự lúc này nhà em đang có biến lắm

Chap 6 : 23h 10 ngày 29/07/2014 Em viết tiếp chuyện đây các thím. Buổi tối khi cả nhà ở trong phòng của bố mẹ. Trong lúc mẹ em đang đếm lại số tiền hàng ngày hôm nay còn bố thì đang đọc báo, 2 ae thì cầm điện thoại nghịch. Bỗng con em nó kêu em lại đây cho xem tin nhắn :” con Diễm nó gửi tin cho em nè. Nó hỏi anh có người yêu chưa? ” Em vộp giật cái iphone 4 của nó, đọc xem có thật hay không. Em bắt được nhịp con nhỏ này rồi. EM lén nhắn tin chộm cho nó từ điện thoại của em em :” anh tao đầy đứa theo nhưng mà ổng chưa ưng? Con này mày mê anh tao à mà hỏi thế” Một lúc sau tin nhắn của Diễm đến :” anh ấy bị bệnh à mày, tao thấy vui tính, nấu ăn cũng khéo, lại ga lăng nữa chứ ” Lúc đó em buồn vui lẫn lộn. Một phần vì nó khen mình, 1 phần nó nghi mình. Con em nó lén đọc cười sặc sụa, đúng là bọn con gái lúc trước khóc thét mà giờ cười như ngựa nhai ngô. Em quát nó :”mày làm gì thế, để anh tán gái”. Cái Ngọc phũng phịu:” xong bắn trả em 50k đấy, em sắp hết tiền rồi” Em có nhắn 2 tin mà bắt em bằng đấy tiền. Em nhắn cho cái Diễm như sau :”không phải đâu, anh tao chuẩn mà, tại ổng học nhiều, chơi game nhiều nên còn gà lắm” …. Tóm lại là em vs em Diễm nói chuyện vs nhau 1 lúc lâu trước khi đi ngủ. Trước khi đi ngủ 10 phút mẹ em kéo dèm cửa lại, bme nằm giữa, 2 ae nằm 2 bên y như thời nhà em còn nghèo khó ấy. Bố em nói vs mẹ em :”ngôi nhà này có âm khí em à. mai anh nghỉ tìm thầy về xem sao. Chứ để như này sao nhà mình chịu nổi” Nói thêm là nhà em buôn bán mặt hàng đồ bếp, bố mẹ em trước quen nhau khi đi bộ đội, ăn ngủ ở rừng gặp ma cũng nhiều. Bố mẹ tin nhưng không mê tín lắm. Bố em thì liều, việc gì kiếm ra tiền thì làm ấy, ông kể cái thời ra quân thì còn đi bốc mộ thuê cơ, đụng việc gì là làm. bạn bè gọi là “Nguyễn Đụng “. Em dài dòng đoạn này chút. Cái thời đó bố em ngèo, tđn quen được mẹ em. Mẹ em thì là con gái của ông chủ nơi bố em làm. Yêu nhau một thời gian vì thấy bố em là người thật thà và chịu gian khổ nên ông ngoại em đồng ý. Thuận vợ chồng nên nhà em phất lên nhanh chóng. Lúc đó cả nhà em nghe bme kể chuyện ngày xưa. Rồi mọi người đều ngủ còn riêng em thì không tài nào ngủ được, em nghĩ về cái hình ảnh đó hoài. Khi em đang nói chuyện vs DIễm thì dm có tiếng bước chân trong phòng nhỏ đối diện phòng bme em. Em nằm im thin thít nhưng càng ngày nó càng to, bỗng “xoảng.,,,” một tiếng, mẹ em giật mình. :”cái gì vỡ thế?” Bố em cũng tỉnh chỉ còn Ngọc ngủ như lợn con. Bố em dậy bật điện tất cả các phòng các thím à. Bố đi rắc một loạt muối trắng, rồi đốt nén nhan to ở giữa phòng khách. Từ đó đến sáng thì không thấy động tĩnh gì nữa, cả nhà chìm vào giấc ngủ…

Chap 7 : 23h 25 ngày 29/07/2014 Kết quả của một đêm khó ngủ là em dậy muộn nhất nhà. Cái Ngọc dậy từ đời nào không biết. Lúc nó gọi thì em mới tỉnh. Xuống ăn sáng thì những nén hương đã cháy hết vẫn còn đấy. Trong nhà toàn mùi của thức ăn. Bố em gọi điện cho một số người thì cuối cùng cũng được người ta chỉ cho chỗ ông sư ở chùa bồ đề ấy. Nghe nói ông giỏi lắm. Buổi sáng hôm ấy bố em đi gọi ông ấy và mẹ em mua ít đồ để cúng, còn 2ae vẫn đi học đều Tầm trưa em về thì em Ngọc vẫn chưa thấy mặt mũi nó đâu, Em đoán là lại buôn vs Diễm rồi. Lúc em về thì nghe thấy tiếng mõ liên hồi. Cũng may hôm nay không phải ngày nghỉ nên ít người qua lại. EM càng lại gần cửa thì tiếng mõ càng cao. Em khẽ mở cửa thì mẹ em vẫy tay vào. Cả 4 người: nhà em và ông sư kia ngồi xuống cái chiếu ấy. Nghe ông ấy đọc mà em đau hết đâu. Em làm theo hành động của bố mẹ như là quỳ, lạy… nhìn sang 2 bên thì ôi giời có bao nhiêu là hàng mã. Như là tiền âm phủ, ngựa, xe ô tô và 4 cái hình nhân gồm 2 nam, 2 nữ tương đương vs gia đình em ấy. Một hồi ổng quay sang nói :” ngôi nhà này nhiều âm khí lắm. Hiện nay có 2 oan hồn chưa được siêu thoát. Một oan hồn bị yểm ở xung quanh nhà, phần thi thể được chia đều làm 7 phần: 2 chân, 2 tay, 1 cái đầu, phần mình chia làm hai Còn oan hồn còn lại thì bị oan hồn bị yểm không cho siêu thoat

Chap 8 : 23h 50 ngày 29/07/2014 ông ấy nói tiếp là:” vì bị yểm nên khó có thể bắt nó được. Đối với liên hồn kia thì thầy sẽ có biện pháp, tuy là oan hồn nhưng nó không có ý định hại ai, rất muốn được siêu thoát, oan hồn là đứa bé gái 7 tuổi, tuy nó từng là chủ ngôi nhưng giờ không được vào nhà, nó chỉ luẩn quẩn ở bên ngoài, chỉ mong khi nào gặp được người phù hợp nó sẽ xuất hiện với mong muốn làm giúp nó điều gì đó” Ổng còn nói :”đây là 4 cái lá bùa. mỗi người giữ một cái, đây là biện pháp tạm thời đối phó trong vài ba ngày thôi, lâu dài sẽ không có tác dụng” Nói xong ông kêu ra đốt vàng mã, em nhận nhiệm vụ tìm khu vực để đốt. em chọn cái gốc cây ở dưới cửa sổ phòng em ấy. 2 mẹ con em đốt thì lúc mà lửa cháy to quá em bám vào cái cây thì đm ở ngay cái hốc cây thì con gấu tedy lại xuất hiện. Em giật bắt, kêu cả mẹ cùng xem nữa. Em vội chạy lên tầng 3 để tìm mấy con gấu lần trước ấy. Bật điện phòng lên, đến cái tủ em nhẹ kéo nó ra thì giật bắn người khi thấy mấy con búc bê lộn xộn không ngay ngắn vì em đã xếp nó trước rồi. Em đang mò tay để với bọn nó thì đm một luồng khí lạnh thoảng qua gáy. Từ bên trong cái tù có cái gì đó như hố đen nó cuốn em vào mà em không tài nào lôi tay ra nôi. Em đoán quả này chắc chết mẹ rồi vì em không thể kêu ai được. Bỗng một tiếng gọi to :” anh văn ơi… mẹ kêu anh xuống giúp bố kìa” giọng của cái Ngọc kèm theo bước chân nó đang lên tầng 3. Tự nhiên thì em bừng tỉnh, cố chạy ra khỏi phòng đó. Cái Ngọc ngớ người :”anh bị sao thế, sao tay anh lắm đất thế kia ” …”wtf cái éo j đây, trên cổ tay em là một vết dài đất đen, cái màu giống hệt màu trên tủ lạnh. ” thôi kệ mẹ nó . em kêu cái ngọc xuống cùng. Xuống gặp bố em, bố bảo ::mang mấy cái dải màu này quấn quanh 7 cây vừng nhé 2 đứa ” Em với cái Ngọc làm y hệt như những gì bố em nói. Để ý thì xung quanh cây vừng dù đất ẩm ướt mà không có một cây cỏ nào sống Tất cả đều là màu đen của đất. Xong suôi 2 đứa trở lại, thấy ông thầy kêu :”hôm nay thầy sẽ lễ buổi chiều nữa, cả gia đình đều phải có mặt đấy” Bố em mời thầy ở lại ăn cơm và trò truyện một số thứ nữa.

Chap 9 : 23h40 ngày 30/7/2014 Chuyện sư thầy đến cúng tiếp tục: Sau khi tầm 2 h chiều nhà em ăn cơm xong. Ông thầy đang ngồi dở mấy cuốn kinh ra để chuẩn bị. Bỗng từ trên tầng 3 một con mèo đen xì đang lững thững bước xuống. Nó nhìn chằm chằm vào ông sư. Cái Ngọc kêu :” ủa, con mèo ở đâu vậy? ” Chưa kịp dứt lời ông thầy chặn lời Ngọc :”con đừng động vào nó, kệ nó, thầy mời nó vào nhà đấy ” Cả nhà em không hiểu chuyện gì xảy ra. Ông thầy kêu cả gia đình ngồi xuống nền nhà, tay chắp vào, ổng nói trong quá trình làm lễ tuyệt đối không được gây ra tiếng động, rồi ông kêu mỗi người buộc vào bụng cái dải màu như đã buộc vào cây ấy. THầy giải thích :” con mèo là oan hồn nhỏ, mượn xác con mèo để vào nhà, chỉ có cách này nó mới vào được nhà bởi vì oan hồn bị yểm kia quá mạnh không thể đường hoàng vào nhà được , còn dải màu sẽ đánh lạc hướng các oan hồn, chúng sẽ không nhìn thấy các con được nữa ” Sau đó cả nhà em ngồi xuống làm như thầy nói. Trên cái bàn lễ là 9 ngọn nến sắp theo âm dương bát quái ấy, bắt đầu sư thầy tụng kinh. Cả gia đình em chỉ kêu ” nam mô a di đà phật” nhại lại lời ông thầy ấy. Đọc được một lúc thì con mèo sà vào lòng sư thầy, nó kêu ngao ngao mà đau lòng như kiểu nó muốn nói là chết oan ấy. Tầm vài phút sau bỗng ông thầy quát lớn :” nhà người đã vào nhà sao không ra mặt? ” Bỗng đâu một làn gió lạnh thấu xương từ cửa lớn xông vào, nó mang thèo cái mùi của đất, mùi hôi của thịt chuột thối ấy các thím. Lúc đó tất cả các ngọn nến đều tắt hết. Ông thầy kêu :”mau mau, thắp nhanh…” em đơ người, bố em lúc đấy vội chạy lấy bật lửa để thắp nến, cái Ngọc thì run bần bật. Lúc đó nó khóc rồi Rồi thì bước chân mỗi lúc một rõ, nỗi sợ hãi vô cùng trong em. Ông thầy nói lớn :” nhà người tên gì, bao nhiêu tuổi, vì sao lại chết” ….

Chap 10 : 0h10 ngày 31 tháng 7 năm 2014 Cái Ngọc tự nhiên đứng dậy, người như vô hồn. Một giọng chua chát, khàn khàn như bị chặn họng lại từ cái Ngọc :”tao tên Phượng, năm nay tao 19 tuổi, tao chưa chết ” Cả nhà em chỉ biết đọc liên hồi nam mô a di đà phật. Vì trước lúc đó, ổng kêu là nếu nó có nhập vào ai thì cự kệ cho nó nhập để thầy hỏi rõ ngọn ngằn thực hư thì mới hóa kiếp cho nó được. Nhìn thấy đứa em gái như vậy, em vừa sợ vừa đau. Con Ngọc nói xong rồi cười một tiếng lớn làm con mèo ngồi trong lòng ông sư xù cả lông lên, nó kêu gào thảm thiết, ông sư thầy thấy thế mội ghì chặt lấy nó. Ông kêu :” nhà ngươi đừng sợ, đã có phật ở đây thì người sẽ sớm đầu thai” Lúc đó con mèo không kêu nữa mà nó run run kiểu trời rét dưới 8* C ấy. Sư thầy hỏi tiếp:” ngươi còn sống sao không chịu làm điều thiện mà cứ gây điều ác thế, phá phách người khác là có tội. Sau sẽ không được đầu thai” Ông thầy vừa nói vừa lấy ngón cái bấm mạnh vào trán cái Ngọc, cái Ngọc giãy giụa không không thể thoát khỏi ngón tay của ổng. Nó vùng vẫy một lúc thì thoát ra được, nó cầm cái bàn hất tung lên, tất cả nến đều tắt, bố em đi nhặt từng cái rồi thắp lại… Cái Ngọc quát lớn :”thằng kia, mày muốn chết à ” Tức thì nó nhảy bổ vào bố em, ông Thầy đứng giữa ngăn lại, tái vào má nó liên tiếp 3 phát liện. Em tức nổ đom đóm mắt, định phang ông này trận khi xong việc. Một tay ổng ấn vào trán, một tay ra hiệu em trói cái Ngọc lại. Cái Ngọc dãy dụa dưới sàn nhà. Em thực sự thương nó lắm. Cái Ngọc thở hổn hển trên sàn. Ông ấy hỏi tiếp :”mày đã chết rồi biết chưa. đây đâu phải thân xác của mày. Có phải mày giết con chủ nhà trước không” Cái Ngọc lắc đầu lia lịa, nó bắt đầu chảy mồ hôi dù trong phòng rất mát. Ổng nói :”không nói tao đánh mày này” vừa nói ông vừa đánh nó, sau ông hỏi :”có đau đớn không? mày có nói không”. Cái Ngọc lắp bắp :”phải, là tao. tao phải giết nó” “đó là nhiệm vụ của tao”. Lúc đó mẹ em thương con gái, tay xoa bàn tay của nó… môi nó nhợt nhạt, tím tái. Ông thầy hỏi tiếp :”thân xác của mày ở đâu? mày có muốn siêu thoat không”? Cái Ngọc nó nhắm mặt lại như đang ngủ ấy. Ông thầy và vào miệng nó mấy phát. Nó tỉnh dây, ông hỏi câu tương tự. Nó trả lời :”thân xác chia làm bẩy, mỗi phần một gốc cây. Tao chưa chết sao siêu thoát được ” Đây là lần thứ 2 ông sư đánh em gái em…

Chap 11: 11h 08 ngày 31/07/2014 Bênh Viện Việt Đức Em đang chăm sóc Ngọc ở VIệt Đức, bác nào muốn gặp em hok? Chắc do văn em kém nên các bác nói em viết nhảm nhưng kệ các bác, em viết những gì mà em cần phải viết! Tiếp tục…. Cái Ngọc sau một hồi dãy dụa thì nó nằm yên, hai mắt nhắm tịt, mồm nó sủi ra một ít nước bọt đen xì, tanh rình. Ông thầy kêu mang cái túi của ổng ra đây, em chạy ra cầm cái túi, cái túi làm bằng lụa, hoa văn kiểu cung đình rất đẹp. Ông cầm lấy túi và lục tìm thứ gì đó! Bố mẹ em chỉ biết đứng nhìn con gái, mẹ em hỏi :”thầy ơi, bé Ngọc có sao không? con lo quá ” Ông sư nói :”con ma này đang ngụ ở thân thể con gái con, để thầy lấy nước của phật cho uống” Nói là nước phật nhưng khi ông mở nút ra thì có mùi của rượu, bác hà và mùi hắc hắc. Em chỉ biết nắm lấy hai tay nó, thằng anh vô dụng, thỉnh thoảng nó giật giật ấy Sau khi Ngọc uống xong, nó tự yên co dúm người lại, nó đòi vùng dậy, từ ngườ nó phát ra một luồng khí lạnh bay ra ngoài. Ông thầy bảo :”được rồi, con ma đã không còn ở trong cơ thể con gái con nữa, nhưng đây chỉ là biện pháp tạm thời” Hiện con ma nữ đó đã bị tiêu hao âm khí nhưng nó sẽ quay lại quấy dầy nhà con trong mấy ngày nữa Các con cứ mang dải băng này bên người để phòng thân. “thưa thầy vậy lâu dài nhà con phải làm thế nào”. Mẹ em cất tiếng… Ổng nói:” nhân quả nhân quả, muốn hóa kiếp cho nó chỉ còn đợi cho người đã yểm nó qua đời, hoặc là ta phải tìm được hài cốt của nó rồi mang lên chùa siêu độ chúng sinh :”chúng con chỉ là người trần mắt thịt, không hiểu chuyện ma quái, mong thầy giúp nhà con. tốn bao nhiêu con cũng chiu, chỉ cần bình yên là được” giọng bố em trầm trầm đừng từ đằng sau. Theo như lời kể của oan hồn nhỏ cho ta biết thì người chủ trước đây có duyên căn nặng với cả 2 oan hồn này. Ông ta (tức chú C ấy) chính là bạn của gia đình oan hồn nhỏ. Oan hồn nhỏ này sẽ theo thầy về chùa, nó muốn xin lại những món đồ của nó để mang theo. Em hỏi :”nhưng con không biết là đồ gì ạ” ổng kêu :” hãy đi theo nó, nó chỉ cho ” Bỗng nhiên tiếng ngao ngao của con mèo đen từ tầng 3 vọng xuống, nó lên tầng 3 lúc nào không hay. Bố em kêu :” Văn, con lên xem thế nào. Cẩn thận nhé, bố ở đây vs Ngọc” Vâng lâng bố em vội lên tầng, lúc em đứng trước cửa để mở cửa vào phòng, con mèo quấn vào chân em như kiểu dẫn em theo nó ấy. Nó bỗng dừng lại trước cánh tủ, và ngước nhìn. Em hiểu nó muốn lấy gì. Em mở cửa rồi mang mấy con búc bê bên trong. thực sự nếu em gái em nhìn thấy mấy con này chắc nó cũng mang vào phòng rồi, mọi chuyện xảy ra nhanh quá em chưa kịp kể với nó Em tưởng là xong rồi nhưng con mèo nhất quyết không chịu rời phòng, nó đi vòng quanh chân em rồi nhảy lên cái hộp nhỏ ở góc phòng. Em cầm cái hộp nhỏ lên , tay vẫn run run Con mèo chạy xuống tầng luôn, em theo sau nó. Ông sư bảo :”đây là vật duy nhất còn sót lại của bố hồn ma” và còn nói ” đây là vât bất ly thân của bố nó, nó muốn em giữ lại” Em càng run hơn. EM nói :”con không giữ đâu ” em vất xuống bàn. Bố em thấy vậy mở ra thì bên trong có một cuốn sách. Bìa được đóng gọn gàng, nhưng cũng đã mờ đi bởi bụi. Bố em không nói gì, đặt cuốn sách ngay ngắn lại hộp. Bố em nói :”em nghĩ xác của nó dải ở gốc cây thì có thể đào lên được không? Chứ việc đợi người yểm chết đi thì sao được ” Ông thầy nói :” việc đó thầy cũng đã nghĩ đến nhưng mà việc thân xác nó được chia làm 7 phần đảm bảo cho việc tìm thấy nó rồi ghép lại sẽ rất khó khăn. Người yểm này cao tay nhất trong số những người ta biết. Họ dùng thuật hóa đổi chéo. Nghĩa là bàn tay phải đi với cánh tay trái, hay bắp chân cũng thế (nôm na cho các thím hiểu thế, thực sự thì ông ấy nói hay hơn nhiều, và nhiều từ em không rõ nghĩa) Nếu việc tìm thấy nhưng ghép lại sai thì càng làm cho nó căm hận hơn. Ông trầm ngâm nói :”con hãy cùng cả nhà suy nghĩ trọn 1 ngày. Rồi sau đó quyết đinh là ở con. Ta không thể làm hơn được ” Bố em cám ơn thầy, không quên lấy xe chở ông ấy về. Sau này em nghe thoáng qua mẹ em kể thì hôm đó gia đình mình tốn gần trục triệu rồi. Bổi tối hôm đó, không khí trong nhà trầm hẳn đi. Cái Ngọc cũng tỉnh nhưng nó còn mệt lắm. Nó nói vs em là chẳng biết gì, chỉ biết là nó cảm thấy có ai đó đang kéo nó ra khỏi cơ thể. Bố em gọi em ra cùng xem cuốn sách đó, cuốc sách viết bằng chữ tàu, bố kêu em lên mạng dịch. Đọc thì hình ảnh chiếm hơn 8 phần, chữ chiếm gần 2 phần thôi. Em nói qua về hình ảnh, sau này em sẽ update luôn. Chính vì cuốn sách này mà nó ảnh hưởng nhiều đến suy nghĩ của em lắm. Hình ảnh được miêu tả trong cuốn sách là vẽ một người con gái khỏa thân. Trang tiếp theo là hình người đó bị giết khi đang ngủ. Đó là khi đang ngủ thì cầm dao đâm vào ngực ấy! Con dao được miêu tả là làm bằng sừng voi nhé! Những trang còn lại là hình ảnh các phần trên cơ thể, có đo cả tỷ lệ luôn. còn điều kinh dị nữa là :”sau khi chia cơ thể thì chọn ngày trăng giằm chôn các bộ phận này ở dưới gốc cây, hoặc cái giếng đào Tầm khoảng hơn 8h pm thì bố em gọi điện cho chú C, bố kêu cả nhà yên lặng và bật loa ngoài :” alo tôi đây. có chuyện gì vậy” Bố em nói :”hồi chú ở đây có thấy điều gì lạ không”. Chú C im lặng một thoáng rồi nói :”không thấy chuyện gì cả, chắc là do nhà mới nên gia đình chưa quen thôi. AI chả vậy” Xong bố em nói:”chú C này, tôi có ý định sửa lại căn nhà, tôi muốn gặp chú để hỏi về kết cấu của căn nhà, dù gì chú cũng là chủ nhà trước. Chú giúp được tôi thì tốt quá Bố em thản nhiên như không ấy. Chắc là kinh nghiệm nhiều năm rồi. Chú C từ chối luôn với lý do là đang ở quê, sức khỏe yếu nên không đi lại được

Chap 12 : 22:10″ ngày 02/08 Đi chơi vs DIễm và đụng độ con bé dở hơi Cả tối hôm đấy, gia đình em ngồi họp với nhau. Bố mẹ em dặn 2 anh em là chuyện này không để cho ai biết, kể cả ông bà nội ngoại. Im lặng thật lâu, bố em nói :”bố tính thế này, các con nghe nhé! việc đào bới để tìm bộ xương quả thật là bất khả thi. Tìm được đã khó mà nếu tìm được mà không còn nguyên vẹn thì làm sao đây. Tối nay 2 mẹ con nằm ngủ với nhau, còn 2 bố con mình xuống bàn chuyện. Mọi sinh hoạt vẫn như bình thường. 2 đứa không được nghỉ học. ” Bố quay sang mẹ nói :”em cứ làm như mọi ngày, có chuyện gì thì gọi cho anh, việc kinh doanh nếu dừng bây giờ thì mất khách hàng ngay” Nói lời, bố em kêu em xuống và mang laptop theo. Tay cầm cái kính và đứng dậy mang theo cả cuốn sách. Cuốn sách em đã dịch được gần hết rồi, vì đa phần là hình ảnh… em xin được dấu cuốn sách này cho đến phút cuối. Hôm trước em có tung lên mạng hình ảnh và nội dung của cuốn này thì có mấy người muốn mua nó Sáng hôm sau cái Ngọc lấy xe của Diễm đi học, nó qua luôn nhà Diễm để chở nó. 9h em mới dậy, đang hoa mắt vì ánh nắng xuyên qua cửa lớn, len lói qua cái dèm cửa. Em thấy tin nhắn của diễm :”chiều đi chơi ở Royal anh nhé. Em mời :” Thấy tin nhắn của gái em liền tỉnh hẳn người quên cả cái nội dung kinh dị ở cuốn sách : “diễm ak, anh vừa ngủ dậy. chiều muộn em nhé. vì anh còn học nữa. Mà thích anh sao mà rủ anh đi chơi thế ” chưa đầy 1 phút thì có tin nhắn đến :”haha, anh chưa tỉnh ngủ ak. EM muốn cảm ơn anh về chuyện hôm trước chở em về nhà” HÓa ra là em tưởng bở các thím à. Em thấy bố vẫn đang ngủ, trên tay là cuốn sách, em chạy lên tầng 3 gọi mẹ thì mẹ đã đi lúc nào rồi. Mẹ có làm bữa sáng cho 2 bố con rồi mới đi làm. Ngày hôm đó là ngày vui nhất trong mấy ngày gần đây của em. Buổi chiều sau khi học em gọi vội cho DIễm :”em ơi, anh xong rồi nè, em ở đâu, anh qua chở nha ” Con bé hí hửng nói ” anh qua royal đi, em đang ở đây rồi” Đi theo tiếng gọi của tình yêu em chạy một mạch qua đó. Gặp nó ở ngay cái sảnh lớn vào ấy. thấy nó vs cái Ngọc đang cười toe toét ở đấy. THấy em, cái Ngọc gọi lớn :”anh hai, em ở đây này ” mỉm cười vs 2 đứa chúng nó, em chạy tới. Nó cười thầm :”anh trai em hôm nay ăn mặc bảnh quá nha, mọi hôm em có thấy anh mặc áo sơ mi đâu ” Cái Diễm thấy thế đỏ mặt cười, hình như là Diễm biết em thích nó rồi thì phải. Vào đó chơi quả thật chán chết, em không ưa máy chỗ mua sắm như này, bình thường nếu xem phim thì 2 anh em rủ nhau vào KengNam xem cho tiện. Bọn em chơi linh tinh ở đó khoảng 1 tiếng thì chúng nó kéo em lên tầng trên ăn lẩu. Một cái nồi lẩu 3 người mà nó lấy 700k. nhìn 2 đứa ăn ngon lành. Diễm ngồi đối diện với em. con bé đó có cách cầm đũa rất đẹp, khi ăn thì miệng khép mà không ra tiếng. Nồi lẩu nogns, làm mồ hôi nó lăn trên làn da trắng chảy từ cổ xuống ngực Ngọc thấy em vậy nó nói to :”anh văn nhìn người ta kỳ thế, anh thích nhỏ DIễm à ” Lúc đó em không phản ứng kịp, cái Diễm thì càng ngại, nó đỏ mặt lên luôn. Em ậm ừ nói :”à, ừ đấy, mày giúp anh cua Diễm anh mời mày xem phim cả tháng ” . Ngọc cười to :”hahah, anh hứa rồi nhá, có cái Diễm làm chứng, em sẽ tác hợp cho hai người :” Thực sự em cũng thích Diễm, 1 đứa con gái gốc Hà Nội, nghe Ngọc nói nó còn có 1 đứa chị nó, kém em 1 tuổi. Diễm dễ thương, có phần tiểu thư. Sau khi ăn xong, em kêu phục vụ đến thanh toán, Diễm nhanh cầm lấy hóa đơn và đưa tiền luôn. Em cũng chẳng đòi trả tiền làm gì vì nhỡ đòi mà Diễm đồng ý thì đi tong của em gần triệu bạc. Lúc ăn xong tầm 7h rồi, bố mẹ vẫn chẳng thấy gọi cho 2 anh em. Cái Ngọc nói với em :”anh văn hộ tống bạn em về nhé, em bắt taxi về trước, mẹ kêu em phải về luôn ” em nghĩ thầm :”con bé này được, rất hiểu anh” Em gọi taxi cho Ngọc, rồi em hộ tống Diễm về nhà, giá mà lúc đó cái Ngọc lấy xe đi về thì giờ em có cơ hội trở diễm rồi. Trên đường đi ấy, em đi ra phía ngoài, để Diễm đi bên trong. Diễm nói nhiều lắm, đến đoạn đèn đỏ ở trên đường Láng ấy Diễm quay sang em nói :”anh Văn trước thi đại học được mấy điểm toán “? Em lúc đó sĩ diện nói lên :” 9 toán em à, lẽ ra được 10 cơ nhưng mà a bị trừ vì trình bày xấu ” Diễm tủm tỉm cười :”anh giỏi thiệt, em thì dốt lắm, bố em tìm gia sư cho em mà em mãi không khá được ” sĩ diện lần 2 :”vậy để anh dậy em cho. nếu mà em không giỏi toán thì em muốn phạt anh gì cũng được.” Tức thì đèn xanh bật lên, em lại đi bện cạnh Diễm. Lúc qua nhà Diễm thì cũng muộn rồi, Diễm kêu là “thả em ở ngoài ngõ thôi. Anh về trước đi ” Diễm đi được 3 bước thì quay lại :”anh nói rồi nhé, tối mai 8h qua nhà em dậy em toán ” Em chưa kịp trả lời thì bé Diễm chạy nhanh vào ngõ. Em chưa kịp khép nụ cười lại thì có đứa gõ nhẹ vào vai em ” ông bạn định lừa con gái nhà lành à, đi xe wave mà đòi tán gái hả” Em quay lại nhìn thì một con bé ngang tuổi em nhưng ăn mặc sì teen lắm. Nhá nhem tối “em chẳng nói năng gì, chỉ nhớ cái giọng của nó. Nó hét to :” đồ nhà quê” Câu nói cũng chạm nhẹ vào lòng tự trọng của em. Vì xuất thân em cũng từ quê mà ra. Hình ảnh con bé láo xược ấy cũng tan theo khi mà hình ảnh diễm cứ hiện ra. Về đến nhà thì cái Ngọc đã chạy ra mở cửa. Nó dí dỏm hỏi :”anh thấy thế nào? bạn em thế nào? được chứ? nó vừa nhắn tin cho em đây? ” Cho xe vào gada ô tô, bên cạnh là con xe bán tải của gia đình em. cái Ngọc và em đều chung 1 model xe, Mẹ thì đi Airblade. Em vội kéo vai cái Ngọc :”đâu đâu, đưa anh, nhanh ” Đùa chứ lúc đó em chẳng quan tâm nhà mình đang xảy ra chuyện gì nữa. Em vào phòng, cầm điện thoại của Ngọc, đang đọc xem chugns nó nhắn gì, thì có tin nhắn của em. Mở ra thì thấy Diễm sms cho em :”anh ơi về chưa?” em reply luôn :”anh về rồi, hôm nay ăn no quá em à ” Diễm :” hôm nay em thấy anh lịch sự hôm bữa trước, em ấn tượng với khả năng nấu ăn của anh lắm ” EM :” hehe, cũng bình thương, anh còn nhiều tài lẻ lắm, mà tối mai anh đến nhé, ” Diễm :”hả anh đến thật à. ” Em nghĩ mình bị troll rồi. EM reply :”uh, dù chết anh cũng đến. bố anh bảo đàn ông nói phải giữ lời ” Diễm :”anh không đi chơi vs bạn gái à? em sợ làm phiền anh ý” Hôm đó em và Diễm nhắn tin rất nhiều, 1 thằng FA giờ có bạn gái để nhắn tin thứ vị phết. ___________ Lúc em xuống tầng dưới thì thấy bố mẹ em đang ngồi đó, mặt có vẻ hơi buồn, cái Ngọc thì lấy điện thoại của em rồi chạy lên phòng, nó còn trẻ con quá nên chuyện này cũng không cần nó tham gia. Bố em đặt cuốn sách lên bàn và nói :”ngày mai bố về quê chú C một chuyến, tiện thể gặp ông bạn ở đó luôn, mai văn đi học về thì qua chỗ mẹ giúp mẹ được gì thì giúp ” Ngoài trời tối đen như mực, tuy là ở khu đô thị ấy mà đèn điện thì mập mờ, người đi đường thì ít, đa phần chạy xe máy.

Chap 13 : 10h55 ngày 3/8/2014 Cái hòm bí ẩn Những ngày bố em đi về quê là những ngày dài dằng dặc đối với cả gia đình. TỪ ngày có ông thầy đến dường như mọi chuyện bắt đầu êm đềm. Emvẫn học ở trường, thỉnh thoảng vào facebook của DIễm. Mọi chuyện bắt đầu khi vào ngày thứ 5 kể từ ngày ông thầy đến. Bố vẫn chưa về… Buổi tối hôm ấy như mọi hôm, em học đến khuya, tầm hơn 1h sáng, em cầm điện thoại lên giường check facebook cuối ngày. Một cảm giác bất an thoáng qua trong đầu em Em mở điện thoại lên một lúc, cái ánh sáng của màn hình điện thoại hắt vào khuôn mặt gồ gề của em. Em bấm khóa bàn phìm thì bên cạnh khuôn mặt em là một khuôn mặt khác, đôi mắt không hồn, và da mặt xám xịt, Em ném cái điện thoại xuống giường, ngoài kia ánh trăng chiếu vào xuyên qua cái cửa số. Lúc đầu em nhớ là đã khép rồi sao lại mở to thế kia. Em bật điện phòng nhưng không được, với cái điện thoại dưới sàn. em bật flash led để cho đỡ sợ. Em chiếu cái ánh sáng led đến cái cây vừng đó thì một cái đầu lâu đặt trên cành cây, ngang tầm mắt em. Nó nhìn em đầy thù hằn, em chết lịm lúc đó. Nó di chuyện lại gần cửa số, em hét to :”mẹ ơi…cứu….” Em gọi liên tục mà chẳng ai thèm tới, lẽ ra Ngọc vs Mẹ ở bên phòng phải nghe thấy chứ. Sau khi bố đi thì mẹ em xuống ngủ vs Ngọc. Nó tiến sát lại gần, nó chạm vào mặt em, còn em thì lùi sát vào tường hết mức có thể. Cái chạm giữa da em và da mặt nó. Thực ra không phải da mặt mà là một lớp sắp như nến ấy, có vui hương xen lẫn mùi thịt thôi Nó đang chiếm đoạt cơ thể em. Em thề là em không thể làm gì hơn lúc đó. Ngột ngạt và có cảm giác buông xuôi. Em nhắm mắt trong vô vọng thì :”đốp đốp đốp” em bừng tỉnh, hóa ra là em đang mơ, còn âm thanh đó là mẹ em tát em. Mẹ nói :”tỉnh dậy đi con, con gặp ác mộng rồi :” Cái Ngọc tay cầm ly nước lọc đưa cho em. :”anh làm em sợ quá…” Nó nói kèm theo tiếng khóc nghẹn ngào. Em không tin là mình gặp mơ. Nó thật đến nỗi mà cái mùi đó vẫn còn thoảng qua mũi em… Mẹ và Ngọc quay lại phòng, em chẳng thế nảo ngủ được. Bật máy tính lên, google tìm hiểu một số thông tin về thuật yểm bùa. Em ngủ gục lúc nào trên bàn máy tính không hay, lúc Ngọc gọi em thì em mới tỉnh lại. Em sực nhớ đến cái mùi hương tối qua. EM chạy lên tầng 3, vào phòng nhỏ. :”đúng cái mùi này rồi, em tìm xung quanh nhưng không thể thấy nó đâu”. Em kéo ghế rồi bước lên, tìm ở trên nóc tủ thì một cái hòm vali cũ kỳ. Hòm được khóa cẩn thận, hòm không cũ lắm vì cái khóa chưa han rỉ. Khóa được mở sẵn sàng, kiểu như nó muốn đợi em đến thì phải. Giọng của Ngọc từ tầng dưới vọng lên :”cơm thôi….” từ bé tới giờ nó có cái tật xấu đó rồi, sau này khi lấy chồng mà nó gọi bme chồng như thế thì sớm muộn cũng bị đuổi. EM mang cái hòm đó xuống đút vào gầm giường

Hiện tại thím Văn đã bị công an tóm nhé! Kira sẽ viết tiếp câu chuyện của thím ấy! Dù thím nào có thích hay không thì em sẽ update hàng ngày trước lúc 12h đêm nhé [Ngôi Nhà Ma Ám] Có thật — Cây vừng bên cửa sổ Chap 14 : 22h 40 ngày 03-08-2014 : Khám phá cái hòm và Ngọc bị ma nhập Mình là Kira đây, mình viết thay chuyện cho thím Văn, nên sẽ chuyển ngôi xưng hô nhé! Văn có nhờ mình post tiếp, có một số chỗ mình sẽ fix lại cho hợp vs bối cảnh Ngày hôm đó, sau khi học xong vẫn như mọi ngày, thím ấy đi về nhà. Sực nhớ đến Diễm. Thím ấy có hẹn vs nó tối nay. Hôm nay lần đầu tiên thím ấy đến nhà bạn gái, nên ăn mặc chỉnh chu, trước khi đi thím không quên xịt ít nước hoa Acqua Di Gio lên người. Để mặc 2 mẹ con ở nhà. Cái Ngọc thấy anh trai dắt xe ra nó chạy ra cổng :”woa, anh hôm nay bảnh quá! anh đến nhà bé Diễm phải hok? ” Thím ấy đáp lại :”uhm, mày chúc anh may mắn đi, ” Con bé vỗ vào vai Văn một cái :”ok. anh đi về sớm nhé “. Trên đường đi đến nhà Diễm, Văn suy nghĩ đủ thứ trong đâu:”đến đó gặp bố mẹ nó thì nói như nào? Mình ăn mặc thế nào có được hok ?…” 20 phút sau, Văn đã đến cái ngõ rẽ vào nhà Diễm. Lấy điện thoại ra gọi :” anh đang ở đầu ngõ nè, em ra đi ” Đầu dây bên kia vui vẻ đáp lời :”dạ, a đứng đó đợi em lát nhé.” Hơn 15 phút sau mới thấy con bé . Đứng trước Văn là DIễm với mái tóc thắt nơ, khác với 2 lần trước, hôm nay nó mặc bộ đồ ngủ, nhìn hoa lá lắm các thím à . Nhất là cái màu hồng lấp ló sau làn áo Chưa kịp nhìn kỳ Diễm thì em nó nhảy tót lên sau xe và vỗ vai em :” đi thẳng rồi quẹo trái thầy ơi…” Em đáp lại :” vậy thầy bảo gì phải nghe nhớ chưa” CHốc lát Văn đã đến trước cổng nhà Diễm. Một ngôi nhà 4 tầng không to lắm. Diễm mở cửa, kèm theo một nụ cười trên môi :”nhà em nè, hôm nay bố mẹ em có việc chỉ có hai chị em thôi ” Vào đến nhà thì gặp con chị Diễm. Nó chẳng thèm nhìn thím Văn, chăm chú xem tivi. “THôi mặc kệ nó. Mình đến đây để tán Diễm cơ mà” Văn tự suy nghĩ để an ủi. Diễm kéo em lên phòng, lâu rồi Văn mới vào phòng con gái. Mùi thơm và sạch sẽ lắm các thím à. Ngồi một lát rồi Văn kêu Diễm mang sách ra học. Tầm 10h hơn Văn nói :” Muộn rồi, a phải về. Hôm khác a lại qua nhé ” Con bé gật gật và mỉm cười. Diễm dắt em xuống cầu thang thì gặp con chị. Con chị thấy Văn thì có vẻ gét ra mặt, quay sang Diễm nói :” mày ăn xong mà hok dọn à, lát mẹ về lại nói ” ÔI vl… Đúng cái giọng con bé hôm qua gặp ở đầu cổng rồi. Văn hok thể quên được. Diễm có vẻ tức, nó hok nói j rồi tiễn em về. Sau khi về nhà, Văn vào phòng, sực nhớ đến cái hòm lúc sáng cất ở gần giường, Văn đưa tay với lấy nó, mang ra ngoài. Đề phòng chuyện gì xảy ra đột ngột, Văn mở cửa, bật điện sáng trưng. Mở ra thì bên trong có những thứ sau : Có 2 cục nến to lắm. Loại nến bán ở chợ Đồng Xuân rất nhiều, 1 con dao giống miêu tả trong cuốn sách, 1 bức ảnh người con gái. Hình trong ảnh còn rất trẻ độ 18 hoặc 20. Mái tóc ngắn và miệng cười tươi. Trong đầu Văn lúc này thì bán tín bán nghi. Chẳng lẽ oan hồn đó là cô gái này. Nhưng tại sao lại để ảnh của cô ta làm gì. Sao lại có những dụng cụ như này. ” Đang miên man suy nghĩ là xoảng, tiếng cốc rơi kèm theo tiếng hét của Mẹ Văn. :”Ngọc ơi, con sao thế này. Máu ở đâu mà nhiều thế này.” Văn vội chạy vào thì hình ảnh cái Ngọc đầu tóc rũ rượi . Cái miệng đầy máu như muốn tuôn ra vậy. Nó vẫn cười, giọng thì như xé toạc không khí yên tĩnh xung quanh ” Nó nói mà như bị ai đó gim` lại :”anh văn cứu em…” Không thể suy nghĩ gì được, em chạy vào, giữ lấy đầu nó. Tát nhẹ vào má :”mày làm sao thế? Ngọc. NÓ vẫn không trả lời. Lại nhớ đến chuyện ông thầy. Văn kêu mẹ :” mẹ mang hương vào đây thắp nhanh.” Mẹ Văn chạy vội lên tầng 3 vào phòng nhỏ để lấy. Văn tát mạnh vào má nó thì bất chợt nó mở mắt trừng trừng nhìn Văn Đột nhiên Văn thấy lạnh hết sống lưng. Mẹ đã mang hương vào, mùi hương dày đặc đến ngạt thở. Cái Ngọc bỗng lịm đi ….

Chap 15 : 21h 52 ngày 04-08-2014 Cả đêm hôm đó Văn không thể ngủ được. Suy nghĩ hết nứơc mà không thể làm gì được. Văn nghĩ nếu cứ như này thì không được. Nếu có chuyện gì vs Ngọc thì sao. Gần 11h đêm, Văn bấm điện thoại cho Bố mà không được Văn nằm trên giường trằn trọc, cầm con dao trong tay bỗng Văn thấy có gì đó lấp ló ở ngoài cửa số. Văn bật dậy, nép vào tường nhìn sang thì ở trên cây vừng là một hình người con gái, tóc che hết khuôn mặt, chỉ còn hiện ra hàm răng trắng toát. Nó tiến lại gần Văn ngay lập tức, theo phản xạ Văn lùi xuống thì ngã xuống giường. Oan hồn tiếp tục đè lên người Văn, lực tay không thể đẩy nó ra. Nó hình như muốn nói :”tao sẽ giết đứa bé gái trong nhà này để thế mạng cho tao”… Giẫy dụa không được Văn vớ lấy con dao đâm vào oan hồn, nó thấy vậy liền buông Văn ra, vụt qua cửa sổ biến mất. Văn chạy ra ngoài cửa vào phòng Ngọc thì thấy 2 mẹ con vẫn đang ngủ. Văn hiểu rằng, lúc nãy không phải mơ mà là thật. Có điều lạ là sau khi Ngọc bị như thế mà hỏi nó thì nó chẳng biết gì. Văn và mẹ quyết không nói cho nó. Sợ nó hoảng.. Vài ngày sau, trước ngày bố Văn hẹn lên HN 1 ngày. Mẹ Văn gọi điện báo về kêu sẽ không ăn ở nhà. Vậy là 2 anh em ra quán gần nhà ăn. Chọn bàn ngồi, 2 anh em gọi món rồi ăn. Đang ăn thì phía bên cạnh có 2 người đàn bà nói chuyện với nhau. :” chị Lương ạ, hôm trước em đi làm về muộn qua cái ngôi nhà đấy thì thấy có một bóng người mặc đồ trặng vụt lên cây, em chắc không thể nhầm được. Đây là lần thứ 3 rồi. ” Bà bên cạnh nói :” tao cũng thấy 1 lần rồi. nghe đâu từ hồi ông C ở đó thì mới xuất hiện. Nghe nói ông ấy gốc Trung Quốc, sống một mình với đứa con nuôi” Văn nghe thấy bắt đầu thấy lạnh lạnh ở sống lưng. QUay sang hỏi :” có phải cô con gái tầm 6 tuổi không cô? ” 2 bà đều quay sang nhìn 2 anh em :” uh, đúng rồi em. Cái đứa bé mà ông ấy nhận nuôi tại chùa bồ đề hồi đầu năm ấy. Con bé hay chơi ở gốc cây lộc vừng to nhất ấy” Thỉnh thoảng thì ông sư chùa đó cũng hay qua nhà đó lắm. Nghe thấy thế, văn bất thình lình rơi đũa. Ngọc không hiểu chuyện gì, liền lấy đũa khác lau cho anh. Trong đầu Văn giờ là suy nghĩ hỗn độn. :”chẳng lẽ đứa bé gái đó không phải là người chủ trước đây, bé gái đó là con chú C, sao chú ấy phải nói dối. Còn việc ông sư kia là thế nào? họ quen nhau từ trước…” Văn chưa kịp hỏi thêm thì 2 người đó đã ra trả tiền bước ra khỏi quán. Văn vừa ăn vừa suy nghĩ. Tối nay lẽ ra Văn có hẹn đến nhà DIễm mà giờ Văn chẳng thế suy nghĩ đến việc đó nữa. Văn nhắn tin cho Diễm. 2 anh em đi về nhà, phía trước là ngôi nhà bao vủ một màu xanh của lộc vừng và cây leo …
Trả lời chủ đề này

Bình Luận bằng tài khoản FaceBookBạn không có quyền trả lời bài viết
Đăng nhập để Bình Luận bằng tài khoản Website
Bài Mới HOT